Hiển thị các bài đăng có nhãn Poems. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Poems. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

Giữa hai chiều quên nhớ

Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành người xa lạ
Em ám ảnh anh hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia

Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đến vây quanh

Trái tim đa mang chở tình yêu tròng trành
Thương với nhớ lắc lư nhịp sóng
Em là gì giữa bốn bề vang vọng
Anh nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên.

Bùi Sim Sim

Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

Em là gì giữa bề bộn đời anh?

Anh từng ôm ấp một ước mơ
Tim ta đủ rộng, để dành cho nhau một chỗ ta nằm
Vì khi ta hiểu nhau đã là muộn lắm
Lúc trái tim đã bề bộn mất rồi.

Bởi thương nhau, ta gắng dành cho nhau một góc nhỏ
Đứng thì thừa nhưng nằm lại thiếu nơi
Vì phải đứng nên chân mau mỏi
Rút chân ra mà xót xa cả một đời.

Nếu còn thương xin em đừng vội
Khép trái tim chẳng chừa lối đi vào
Anh chỉ ghé thăm ngày vài ba phút
Nghe nhịp đập, nhịp thở người anh thương.

Còn trái tim anh tuy luôn chật chội
Anh vẫn dành, dành một góc mãi riêng em.

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Một chút gì đó


Một chút gì đó như buồn buồn
Tưởng rằng không phải nhưng cứ luôn
Có dịp lại tuôn lại trào tới
Ngơ ngẩn bâng khuâng đến ngập hồn

Một chút gì đó như thương thương
Dù đã hai ngả chẳng chung đường
Để mắt vời vợi nhìn xa vắng
Để lòng dào dạt niềm vấn vương

Một chút gì đó như nhớ nhau
Không duyên không nợ có chi đâu
Mà sao tâm tưởng hoài nhung nhớ
Lẩn khuất đâu đây một nỗi sầu

Một chút gì đó như giận hờn
Trách rằng hai đứa chẳng có hơn
Một chút tình riêng như mây khói
Xa lắc bồng bềnh lãng đãng trôi

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Xa để biết

Xa để biết
mùa đông rồi sẽ lạnh
Lá bàng rơi úa đỏ đốt lòng nhau 
Heo may níu mùa thu ở lại
Năm tháng trôi và ký ức mờ phai… 

Xa để biết
thế nào là hụt hẫng
Điện thoại im lìm không tin nhắn, miss call
Xa để biết
tim mình từng xáo trộn
Một giọt sương run rẩy đến vô cùng


Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Ta là ta

Ta dối lòng, ta không còn yêu nữa
Ta giận hờn, để lời hứa bay xa
Ta trách ta, sao yêu quá đậm đà
Ta muốn quên, để rồi càng thương nhớ!

Ta là ai, trong cuộc đời lầm lỡ
Ta là gì, sao mơ tưởng cao xa
Ta là chi, sao lại quá thật thà
Ta là sao, ta chẳng hề hiểu nổi!

Ta trách ta, hay trách trời có lỗi
Ta giận người, hay ta giận mình ta
Ta muốn ai, sao lại chẳng nói ra
Ta ngu si, hay dại khờ quá đáng?!

Ta giờ đây, nghĩ rằng đời quá chán
Ta chẳng còn, thiết đến một ngày mai 
Ta chằng cần, thiết đến một tương lai 
Ta là ai, cũng chẳng cần ai biết!

Ta là ta, chỉ một mình đơn chiếc
Ta là gì, chẳng cần ai tiếc thương
Ta là chi, trong số kiếp đoạn trường
Ta là ta, một con người cô độc...!.

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Tình Thứ Nhất

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em, kèm với một lá thư.
Em không lấy, và tình anh đã mất.
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Xuân Diệu

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2008

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến
Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi
Còn sót lại trên bàn bông cúc tím
Bốn cánh tàn, ba cánh sắp sửa rơi

Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới
Như cánh chim trong mắt của chân trời
Ta đã chán lời vu vơ, giả dối
Hót lên! Dù đau xót một lần thôi

Chần chừ mãi cuối cùng em cũng nói
Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ
Anh sợ hãi bây giờ anh mới nhớ
Em hay là cơn bão tự ngàn xa

Quả tim anh như căn nhà bé nhỏ
Gió em vào - nếu chán - gió lại ra

Hò hẹn mãi cuối cùng em đứng đó
Dẫu mùa thu, hoa cúc cướp anh rồi...

(Theo bản in trong tập Xúc xắc mùa thu - NXB Hội Nhà văn - 1992)

Chiếc lá đầu tiên

Chiếc lá đầu tiên
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Lời hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Ôi nỗi nhớ có bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

"Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi,
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
"Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

Những chuyện năm nao những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy tóc chớ bạc thêm

Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

Em đã yêu anh, anh đã xa rời
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.

HOÀNG NHUẬN CẦM

(Trích trong tập Súc sắc mùa thu-NXB Hội Nhà Văn - 1992)